top of page
  • Writer's pictureAdmin

Hãy Để Giọng Nói Đầu Tiên Mà Bạn Nghe Thấy Trong Ngày Là Tiếng Chúa



Lý Do Sự Khôn Ngoan Gặp Gỡ Đức Chúa Trời Vào Buổi Sớm Mai

Trong tất cả các sự dạy dỗ của Kinh Thánh về thì giờ tĩnh nguyện và cầu nguyện, Chúa không hề bắt chúng ta phải gặp gỡ Ngài vào buổi sáng. Ngài không hề nói với chúng ta rằng thì giờ đầu tiên trong ngày phải được biệt riêng ra cách đặc biệt để tương giao với Ngài, Ngài cũng không nói rằng Ngài sẽ ít gần gũi với chúng ta hơn vào buổi trưa và tối.



Thực tế thì một số thánh nhân nhận thấy đêm khuya là thời điểm ít bị quấy rầy nhất để tĩnh nguyện thay vì sáng sớm. Những người khác thì cố xoay sở để dành ra một khoảng thời gian cầu nguyện vào giữa ngày.


Tuy nhiên, theo chia sẻ từ dân sự Chúa trong Kinh Thánh và lịch sử Hội-thánh cho thấy buổi sáng là thời điểm tốt nhất để chúng ta gặp gỡ Chúa. Trước khi các công việc trong ngày đòi hỏi chúng ta phải làm cho xong, trước khi những tin tức nóng bỏng khiến cả thế giới phải quan tâm bình luận, trước khi tiếng chuông điện thoại thôi thúc sự chú ý của chúng ta, và trước khi bầu không khí xung quanh bắt đầu trở nên ồn ào với những hoạt động, thì lắng nghe tiếng Chúa là điều vô cùng cần thiết. Giọng nói của Ngài là âm thanh đầu tiên trong ngày mà chúng ta cần được lắng nghe.


Buổi sáng, tốt hơn bất kỳ thời điểm nào khác trong ngày, mời gọi chúng ta dâng cho Chúa những bông trái đầu tiên, trút bỏ mọi gánh nặng, nghe lời Ngài dạy, và tận hưởng tình yêu của Ngài.


Trao cho Ngài những bông trái đầu tiên

Nếu bạn sống gần đền thờ Giê-ru-sa-lem trong thời giao ước cũ, bạn sẽ thức dậy không chỉ bởi tiếng gà gáy, mà còn bởi tiếng hát của người Lê-vi. “Mỗi buổi sớm và buổi chiều, họ phải đứng tại đó cảm tạ và ngợi khen Đức Giê-hô-va” (I Sử-ký 23:30). Cùng với một bài hát ngợi khen, các con trai Lê-vi sẽ chào đón bình minh bằng một con chiên làm của lễ và xông hương có mùi thơm (Xuất 29:39; 30:7), do đó hãy dâng lên Chúa những bông trái đầu ngày.


Mặc dù chúng ta không thức dậy cùng với các ca sĩ đền thờ của Y-sơ-ra-ên, Chúa vẫn không ngừng bày tỏ về giá trị của Ngài vào thời điểm khởi đầu mỗi một ngày. Charles Spurgeon có lần giảng thế này, “Thì giờ buổi sáng nên được dành ra để ngợi khen: những chú chim chẳng có làm gương cho chúng ta đấy sao?” Và không chỉ riêng loài chim: cho những ai có tai để nghe, Đức Chúa Trời “khiến buổi hừng đông… mừng rỡ.” (Thi-thiên 65:8). Buổi sáng của chúng ta có âm thanh như thế nào?


Mặt trời và những đám mây, chim chóc và sương móc đều tụ tập vào mỗi buổi sáng để nhắc nhở chúng ta, “Ngày thuộc về Chúa, đêm cũng vậy” (Thi-thiên 74:16). Còn cách nào tốt hơn để bắt đầu những ngày mới của mình bằng việc dành cho Chúa thời khắc và sự tập trung đầu tiên trong ngày của chúng ta?


Trút bỏ những gánh nặng

Ai đó đã từng hỏi George Müller, một người yêu trẻ mồ côi vào thế kỷ thứ 19, làm thế nào ông có thể bình tĩnh giữa những tình huống điên cuồng như vậy. Hàng nghìn đứa trẻ phụ thuộc vào ông để có cái ăn cái mặc, và mọi nguồn cung cấp thường xuyên bị cắt giảm, nhưng tâm hồn ông vẫn bình tịnh như mặt biển mà Chúa Giê-xu đã làm cho yên lặng. Müller nói như sau, “tôi đã dâng cho Chúa 60 điều phiền não vào sáng nay” (The Satisfied Soul, 308).


Tuyệt vọng luôn đánh thức con người ta dậy sớm theo cách của nó. Cũng như Müller, tác giả Thi-thiên 119 nhận thấy những nhu cầu của mình quá lớn đến nỗi không thể chờ cho đến giữa trưa hay thậm chí là sau khi mặt trời mọc: “Tôi thức trước rạng đông và kêu cầu; Tôi trông cậy nơi lời Chúa” (Thi-thiên 119:147).


Tuy nhiên, ngay cả khi không phải ở trong những mùa tuyệt vọng, thì cũng không có thời điểm nào tốt hơn là buổi sáng sớm để bắt đầu một ngày mới, gom góp mọi gánh nặng và ưu tư mà dâng chúng lên, từng cái một, vào đôi bàn tay rộng mở của Cha chúng ta? Như chúng ta thường kêu cầu, “Lạy Đức Giê-hô-va, xin thương xót chúng con. . . . Xin ban sức mạnh cho chúng con mỗi buổi sáng,” Chúa sẵn sàng đáp lại, “ta sẽ giúp đỡ ngươi, lấy tay hữu công bình ta mà nâng đỡ ngươi” (Ê-sai 33:2; 41:10).


Nghe lời Chúa dạy

Tiên tri Ê-sai tuyên bố với tư cách là đầy tớ của Đức Chúa Trời, rằng,

“Chúa Giê-hô-va đã ban cho ta cái lưỡi của người được dạy dỗ, hầu cho ta biết dùng lời nói nâng đỡ kẻ mệt mỏi. Ngài đánh thức ta mỗi buổi sớm mai, đánh thức tai ta để nghe lời Ngài dạy, như học trò vậy” (Ê-sai 50:4).


Khi Người Đầy Tớ lớn hơn tiên tri Ê-sai đến, chúng ta thấy Ngài cũng làm giống vậy: “Sáng hôm sau trời còn mờ mờ, Ngài [Chúa Giê-xu] chờ dậy, bước ra, đi vào nơi vắng vẻ, và cầu nguyện tại đó” (Mác 1:35). Trước khi Chúa Giê-xu giảng cho các môn đồ hay đoàn dân đông, Ngài đến với Cha Ngài, mỗi buổi sáng, lắng nghe như người được dạy bảo (Giăng 5:19).


Còn điều gì có thể quan trọng hơn việc ngồi trước Cha chúng ta vào mỗi buổi sáng, với lời của Ngài mở ra trước mặt và cầu xin Ngài chỉ bảo chúng ta “phải ăn ở cách nào cho đẹp ý Đức Chúa Trời” (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:1)? John Piper viết về thói quen buổi sáng của chúng ta thế này,

Điều chúng ta muốn… là được đầy dẫy Thánh Linh. Chúng ta muốn thứ gì đó tạo cho mình lòng nhiệt thành về sự vinh hiển của Đấng Christ thông qua những việc làm trong ngày. Chúng ta muốn được ban sức để đối diện với những hoàn cảnh có thể xảy đến. Chúng ta muốn thứ gì đó mang lại cho chúng ta lòng can đảm đầy vui mừng để quyết tâm xem người khác đáng tôn trọng hơn mình.

Đó có phải là những gì chúng ta muốn? Và có cách nào tốt hơn để ngày ngày bước đi trong đường lối Chúa hơn là việc mỗi buổi sáng cầu xin Ngài dẫn dắt chúng ta?


Tận hưởng tình yêu của Ngài

Vào ngày 23 tháng 2 năm 1834, chàng thanh niên 20 tuổi Robert Murray McCheyne đã viết trong nhật ký tĩnh nguyện của mình, “Thức dậy sớm để tìm kiếm Chúa và tìm thấy Ngài, đó là điều mà linh hồn tôi ưa thích. Ai lại không dậy sớm để gặp người bạn hữu giống như Ngài?” McCheyne đánh vào trọng tâm tại sao mọi người nên vượt qua khó khăn của việc đi ngủ đúng giờ, cài báo thức sớm, và không bật báo lại: không phải là để chìm đắm vào sách vở, mà là để gặp gỡ người yêu dấu của linh hồn mình. Không chỉ là một hoạt động hàng ngày, mà là vì sự bầu bạn giữa Ngài với ta.


Tác giả Thi-thiên cũng nghĩ giống vậy. Đa-vít hát, “Vừa buổi sáng, xin cho tôi nghe sự nhân từ Chúa, Vì tôi để lòng trông cậy nơi Chúa” (Thi-thiên 143:8). Môi-se thì cầu nguyện, “Ôi! xin Chúa cho chúng tôi buổi sáng được thỏa dạ về sự nhân từ Chúa, Thì trọn đời chúng tôi sẽ hát mừng vui vẻ” (Thi-thiên 90:14). Thật là một trãi nghiệm đau buồn khi bắt đầu ngày mới mà không chắc chắn về tình yêu của Chúa, tự hỏi liệu tấm lòng của Ngài đối với chúng ta là nóng hay lạnh. Tuy nhiên, nhiều người trong chúng ta thức dậy hoang mang, thật cần thiết để lắng nghe tình yêu của Ngài và một lần nữa được thỏa mãn bởi tình yêu ấy.  

Chúa là Đấng biết hình dạng của chúng ta, Ngài nhớ chúng ta là bụi đất, luôn vui vẻ nhắc nhở chúng ta. Ngài luôn sẵn sàng để làm vững những tấm lòng mềm yếu và giúp chúng ta không chỉ nhận được tình yêu của Ngài, mà còn bước vào ngày mới với tinh thần: “Thật tốt đẹp biết bao khi…rao truyền lòng nhân từ Chúa vào mỗi buổi sáng” (Thi-thiên 92:1-2).


Âm thanh đầu tiên trong ngày

Một số người trong chúng ta có lẽ cũng giống như các thánh nhân, cảm thấy mình hợp với thời gian buổi tối hoặc giữa ngày để tĩnh nguyện thay vì buổi sáng. Nhưng số còn lại có thể có cùng cảm nhận với C.S. Lewis khi ông viết về điều xảy ra “vào thời điểm bạn thức giấc mỗi sáng.”


Mọi ước muốn và hy vọng trong ngày rượt đuổi bạn như những con thú hoang. Và việc đầu tiên vào mỗi sáng chỉ đơn giản là đẩy tất cả chúng lại phía sau; lắng nghe tiếng nói khác, bắt lấy quan điểm khác, để cho một sự sống lớn hơn, mạnh mẽ hơn, yên tĩnh hơn tuôn chảy bên trong bạn. (Mere Christianity, 198)

Trước khi tắt đồng hồ báo thức, nhiều người đang sống trong tương lai: lập ra kế hoạch, gánh vác những lo lắng, ấp ủ những hy vọng cho một ngày mới phía trước. Nhưng thường thì những kế hoạch, lo lắng và hy vọng đó rất ít khi liên quan đến Chúa.


Vậy tại sao ta không suy ngẫm lời Chúa để có một cái nhìn khác từ thiên đàng? Tại sao lại không mở lòng ra để đón nhận một sự sống lớn hơn, mạnh mẽ hơn, tĩnh lặng hơn từ Đức Thánh Linh? Tại sao không để giọng nói đầu tiên mà ta nghe thấy trong ngày là tiếng Chúa?


Cầu nguyện: Lạy Chúa, giữa thế giới hỗn độn, nhiều lúc chúng con chỉ mải miết chạy theo cuộc sống này khiến chúng con mệt mỏi mà quên mất rằng, Chúa muốn nói chuyện với chúng con vào mỗi sáng qua lời của Ngài. Xin cho chúng con biết dành riêng một khoảnh khắc trong ngày để đến với lời hằng sống của Cha. Amen.


Dịch: Hữu Đức

Nguồn: Desiringgod.org

2 views

Recent Posts

See All
bottom of page